Trang

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2008

Entry for August 16, 2008

Tối nay về tớ i nhà hơi tối (khuya rồi chứ tối gì nữa). Hồi chiều gọi điện về nhà dặn má đừng chừa cơm. Chiều nay không đi chùa được, chủ nhật này mình đi. . Vì đám có ngày sinh nhật trong tháng 8 phải chung nhau đãi cả phòng một chầu, đã nhận email thông báo ngày giờ từ mấy bữa trước rồi ( tháng này viêm màng túi nặng quá, nhưng thôi kệ, cũng vui mà, vui xong rồi nghèo tới cuối tháng ). Ăn uống xong còn rủ đi tăng 2 nữa chứ. Tới lượt ai không sinh nhật đãi. Vậy là karaoke thẳng tiến. Uống tiếp, tụi nó quậy quá trời, mình ngồi cười không mà no luôn. Sếp IT "không biết trời cao đất rộng" , dám thách uống với cả đám Call Center . Cả đám Call Center không phải đứa nào cũng biết uống nhưng đa số mà đã biết uống thì lại không tệ (nhớ rõ ràng mỗi lần sếp tuyển nhân viên là căn cứ vào khả năng, năng lực mà ta, đâu có thêm tiêu chí tuyển đứa nào biết uống bia nữa đâu mà sao tụi nó cũng giỏi luôn vụ này quá). Nữa chừng sếp phải kêu lính Vũ cứu nhưng cứu được bao nhiêu. Mr Loi cứ hát "đêm nay ai đưa IT về" làm cả đám cười lăn cười bò. Vậy mà sếp IT vẫn hiên ngang khẳng định "IT đêm nay đã luộc chín Call Center". Luộc chín đâu không thấy, chỉ thấy sếp IT hát bài Hòn Vọng Phu sai nhạc tùm lum , tụi Call Center đâu có vừa, MP nó la lên "còn Call Center đêm nay nướng giòn IT". Lâu rồi mình mới được cười nhiều như vậy, không hết buồn nhưng cũng thấy người thoải mái hơn, nhẹ hơn một chút. Mai lại tiếp tục sống với những lo toan, áp lực và cả ... nỗi buồn. Cố gắng lên thôi.

"Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Chọn những bông hoa và những nụ cười ... ". Hi vọng lúc nào mình cũng sống lạc quan như thế. Khi nào nhỉ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét