Chuyến đi bất ngờ chỉ biết trước 2 ngày là lên đường. Một Noel lạnh nhất của mình từ trước đến nay :)
Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011
Da Lat - Noel 2011
Chuyến đi bất ngờ chỉ biết trước 2 ngày là lên đường. Một Noel lạnh nhất của mình từ trước đến nay :)
Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011
Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011
Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011
Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011
Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011
Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011
Thứ Năm, 10 tháng 11, 2011
Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011
Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011
Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2011
Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011
Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011
Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011
Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011
...
Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011
Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011
Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011
Thứ Ba, 6 tháng 9, 2011
Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011
Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011
...
Ngày xưa mình từng đã cầu nguyện cho mình biết yêu là như thế nào, dù chỉ một lần trong đời. Nhưng bây giờ mới hiểu rằng mình đã cầu nguyện thiếu, phải là yêu và được yêu là thế nào mới đủ ...
Thứ Tư, 17 tháng 8, 2011
Thứ Hai, 8 tháng 8, 2011
My birthday 08-08-2011
Năm nay sinh nhật của mình thật ngộ, nhiều việc bất ngờ và những người bạn lại không cùng một lịch như nhau nên lại thành 2 ngày sinh nhật :) . Xin cám ơn những lời chúc mừng đến Bonsai của anh TM, chị UV, chị Núi, tiểu thư Rycea, Song Nhi để mình biết rằng mình vẫn còn được quan tâm. Cám ơn buổi sinh nhật Mưa SG tổ chức cho chị nhé và món quà cũng thật dễ thương. Cám ơn Mưa đã nhiệt tình làm phó nháy cho cả 2 ngày đáng nhớ của chị :)
Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011
An Giang 16&17 Jul 2011
Thứ Năm, 14 tháng 7, 2011
Tuổi xuân đi qua rất vội Tóc rơi, lá rơi, bàn chân mỏi, Em già nua trong ngày tháng xuân thì Ngày mai em sẽ ở đâu? Em đã đi, đi, đi nhiều lắm Mỗi bước chân là một lần mất mát Buồn phiền nào cũng cất giấu trong tim Một hôm nào về lại bên hiên Không có ai đứng đợi Ngày quạnh quẽ ru một làn gió mỏi Ngủ vùi trong nhớ nhau... (st)
Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2011
Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2011
Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011
Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011
Thứ Hai, 30 tháng 5, 2011
Thứ Ba, 17 tháng 5, 2011
Thứ Năm, 12 tháng 5, 2011
Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011
Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011
Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2011
Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011
Nếu vẫn còn biết khóc, Thì hãy khóc đi em! Để thấy rằng em vẫn còn cảm xúc, Hơn biết bao người vô thức, dửng dưng… Nếu một lần trong đời em biết tủi hờn, Đó là lúc em đã thấy mình lớn dậy. Vượt lên nỗi đau, hằn thù, tức tối, Để biết yêu thương, giận dỗi, buồn sầu. Để biết làm người trung thực đáng yêu, Cho dù phải nhỏ rất nhiều giọt nước mắt. Sự trung thực không chỉ đến một cách bất cập, Mà nó cần có cảm xúc thật lòng. Giữa chợ đời giả dối hư không, Tìm đâu ra một trái tim yêu thương chất phác? Vậy nếu em vẫn còn biết khóc, Thì cứ việc khóc nữa đi em! Khóc để quên bao cay đắng tủi hờn… Khóc để biết mình còn sống trong chân thật! Khóc để biết mình vẫn còn nước mắt, Nhỏ xuống cho đời và làm ướt trái tim ai? Những giọt lệ dài… Nhưng chất đầy cảm xúc. Vẫn có khối người mong khóc nhưng không được! Vì tim họ chai ngắt, tính toán mệt nhoài… Vì cảm xúc của họ chẳng thèm dành cho ai, Mà chỉ dành riêng cho họ. Cất giấu trong hộc tủ. Đeo mặt nạ hư danh chối bỏ tình đời. Phủ lớp băng che lấy gương mặt người, Để giành lấy chút danh xưng hư vị. Em thua họ chút cao sang quyền quý, Nhưng em hơn họ cái chân lý cuộc đời. Đó là khi em biết khóc biết cười, Nghĩa là em đã biết sống. Tấm lòng em đã biết mở rộng, Với nỗi đau, với hy vọng của riêng mình. Nếu lúc nào đó xúc cảm dâng lên, Thì cứ việc khóc liền đi em nhé! (Nguyễn Hùng Lân)
Thứ Hai, 18 tháng 4, 2011
Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2011
Hoa Sala
Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011
Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011
Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011
Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2011
Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011
Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011
Tập viết lời tình yêu
Hai người yêu nhau cũng như những em bé tập viết vậy. Những ngày đầu những trang giấy còn trắng, họ hăm hở viết với tất cả lòng nhiêt tình và cả ước mơ của họ!!!
( Sưu tầm )
Họ say sưa viết, có thể cả hai cùng viết, hay cả hai thống nhất cho một người viết, có thể người con trai viết, hoặc người con gái viết. Khi viết thì họ luôn để tất cả niềm yêu thương vào trang giấy. Nhưng dù là theo cách nào thì cả hai đều cố gắng thể hiện chân tình của mình và đem hạnh phúc cho nhau và cho riêng cả mình.
Nhưng chữ viết cũng như tính cách con người, không ai giống ai, và không dễ gì mà thay đổi. Có người thì viết sạch sẽ, có người thì viết ngoáy, có người viết thẳng hàng, có người thì hay tẩy xoá... Nhưng để viết được cùng nhau thì họ phải biết thay đổi một chút về cách viết của mình để phù hợp với nhau. Dù rằng có thể phải mất rất nhiều thời gian.
Rồi những rạn vỡ trong tình cảm cũng như vết mực nhòe trong trang giấy trắng. Dù có cố gắng tẩy xoá, hay là viết đè lên đó những lời ngọt ngào thì vết mực nhoè vẫn là vết mực nhòe, không có gì thay đổi, bạn không thể xoá vĩnh viễn nó ra khỏi tờ giấy cũng như là cuộc đời bạn. Không có sự tha thứ tuyệt đối trong tình yêu. Hãy nhớ điều đó.
Rồi, những trang giấy đầy chữ tăng theo thời gian, những người yêu nhau dần dần thấy mệt mỏi. Có thể vì họ đã chán nét chữ của nhau, hay họ nhận ra những lời kia chỉ là rỗng tuếch, hay chỉ đơn giản là họ đã chán viết. Có những người tới lúc này lại buông xuôi, họ ngừng viết và bỏ đi tìm những trang giấy mới.
Nhưng cũng có người cũng viết tiếp, lúc này họ viết vì trách nhiệm, họ viết vì họ phải làm tròn nghĩa vụ của người tham gia trò chơi tình yêu, tới khi nào một cây bút hết mực.
Đáng lẽ tới lúc này họ nên tìm ở nhau những niềm vui mới, những động cơ mới để có thể giữ tình cảm như ban đầu. Nhưng điều đó đâu phải dễ phải không ?
|
( Sưu tầm )
Thứ Hai, 21 tháng 2, 2011
Thứ Năm, 17 tháng 2, 2011
Thứ Hai, 14 tháng 2, 2011
Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011
Thoáng hương xuân
Thứ Hai, 31 tháng 1, 2011
Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011
Chợ hoa Xuân Tân Mão (26AL - 29 Jan 2011)
Chợ hoa xuân với muôn sắc màu rực rỡ nhưng lòng mình sao lại không thanh thản, vẫn rất nặng nề và bao nhiêu thứ việc cứ chất chồng, mình cảm thấy mình gần như không còn sức chịu đựng nữa. Nhưng nhìn thấy Mưa, thấy SN và cả em trai SN nữa, tất cả đều rất vui vẻ với không khí của những ngày cận Tết. Mình cũng phải hòa vào không khí đón xuân như mọi người. Có lẽ ngày xuân đến nên để lại mọi muộn phiền, u uất để hi vọng một năm mới tươi sáng hơn.
Photographer : Mưa SG
Thứ Tư, 26 tháng 1, 2011
Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2011
Chiều nay, phòng làm việc vắng lặng, yên tĩnh một cách "quá đáng". Một mình đi lại làm việc trong phòng, đám nhân viên và đồng nghiệp ngồi yên lặng làm việc. Những nụ cười, lời nói vui vẻ của tụi nó sao thật vô cảm. Tự nhiên một cảm giác lạnh và cô đơn thấm vào người thật sợ: con người sống trên đời sao cô đơn quá, chỉ mỗi mình mới có thể thương yêu bản thân mình thôi sao?
Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011
Dam cuoi em gai ut (9 Jan 2011)
Thứ Ba, 4 tháng 1, 2011
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)