Tím ngắt hoàng hôn tím cả trời Sương mờ khỏa lối một chiều vơi Đường xưa cỏ dại đà che khuất Nỗi nhớ mênh mông ngập bến đời Người bán cho tôi chút ngọt ngào Để rồi thối lại những thương đau Bâng khuâng tôi cất vào trang nhớ Còn lại bao nhiêu để gối đầu . Đem chút thương yêu trải nợ đời Thu về lá rụng bóng chiều rơi Chìm trong nỗi nhớ tìm quên lãng Nghe khúc dư âm dạo mấy lời Hoàng hôn tím – Nguyễn Khánh Chân | Nắng sá́ng bình minh rọ̣i muôn nơi Sương tan khói tỏ̉a một ngà̀y vui Cỏ̉ ướt mênh mang ai dẫ̃n lối Nhớ nhớ thương thương nhoẻ̉n miệng cười. Mua chú́t yêu thương ấm lò̀ng người Lãng quên chuyệ̣n cũ̃ nỗ̃i buồ̀n vui Mênh mang lậ̣t lạ̣i niề̀m thương nhớ Còn đó́ tin yêu gởi gắ́m người Đem chú́t thương yêu đến với đời Xuân về hoa nở sá́ng hồ̀n tôi Dư âm lời hứa cò̀n vang đó Thầm hát trong ai rộn tiếng cười. Bình minh trắng – Xuân Huy |
Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008
Entry for October 05, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét